Cũng hơi lâu rồi mình không vào ngôi nhà của mình. Hình như ai đó đã lấy mất tình yêu blog của mình. Con người mình thật tệ, khi mới yêu thì yêu lấy yêu để, không kể ngày đêm, lúc nào cũng muốn ôm ấp, nâng niu. Bây giờ thì …. Chẳng hiểu vì sao.
Hôm nay được biết ngôi nhà chung sắp đóng cửa, nên mình vào để ghi lại cái cảm xúc hiện tai của mình. Thực ra mình vẫn yêu và thích blog, ở đây mình được trải lòng, được nói hết những suy nghĩ của mình và được một vài ai đó chia sẻ cảm thông. Dù là không nhiều nhưng đọc lại những gì mình đã viết và những lời bình của các bạn mình vẫn thấy vui làm sao. Lãng mạn và tưng tửng làm mình mê man theo blog. Mỗi ngày, mỗi ngày, ảo mà thực, thực mà ảo, từ ảo đến thực rất ấm áp tình người.
Ông yahoo blog thật ác, kết nối người ta lại với nhau, để người ta hiểu nhau, thân tình với nhau, động viên, an ủi, thư giãn cùng nhau sau những giờ mệt nhọc vì công việc trong cuộc sống hàng ngày, giờ lại lấy đi của người ta tất cả. Biết làm sao, thôi thì đành vậy, cũng như bạn Phấn Trắng đã nói quyền của người ta mà. Mình hy vọng sẽ có một ngôi nhà chung khác ở đâu đó cho chúng ta gặp nhau và chúng ta lại tiếp tục những gì chúng ta đã và đang làm để cùng nhau vượt qua những buồn vui trong cuộc sống.
Lời cuối cùng mình xin chúc tất cả bà con dù xa hay gần, dù quen hay chưa quen có một sức khỏe tốt, một gia đình hạnh phúc và luôn thành đạt trong cuộc sống. Mong rằng ở đâu đó trên mọi miền đất nước chúng ta vẫn là bạn của nhau, vẫn nhớ về nhau và hẹn một một ngày gặp lại.
Ông yahoo blog thật ác, kết nối người ta lại với nhau, để người ta hiểu nhau, thân tình với nhau, động viên, an ủi, thư giãn cùng nhau sau những giờ mệt nhọc vì công việc trong cuộc sống hàng ngày, giờ lại lấy đi của người ta tất cả. Biết làm sao, thôi thì đành vậy, cũng như bạn Phấn Trắng đã nói quyền của người ta mà. Mình hy vọng sẽ có một ngôi nhà chung khác ở đâu đó cho chúng ta gặp nhau và chúng ta lại tiếp tục những gì chúng ta đã và đang làm để cùng nhau vượt qua những buồn vui trong cuộc sống.
Lời cuối cùng mình xin chúc tất cả bà con dù xa hay gần, dù quen hay chưa quen có một sức khỏe tốt, một gia đình hạnh phúc và luôn thành đạt trong cuộc sống. Mong rằng ở đâu đó trên mọi miền đất nước chúng ta vẫn là bạn của nhau, vẫn nhớ về nhau và hẹn một một ngày gặp lại.
Biết làm sao khi lão Già hú kia nhẫn tâm chia rẽ chúng..