Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013

Đi đám giỗ


Dù miệng vẫn đắng, dù chân vẫn run, toàn thân dau nhức nhưng không thể không đi. “Em không mời ai, chỉ có mấy anh chị, chị ráng đến cho vui” Thật lòng chẳng có một chút nào muốn đi nhưng phải cố thôi. Đun một nồi nước xông, uống thêm một ly sữa và một liều thuốc rồi nghỉ ngơi. 18 giờ, chuông điện thoại reo, cô bạn thân đến và mình khăn áo theo bạn đến nhà sếp.

Khai mạc bữa tiệc nào cũng là bia và nước ngọt. Bình thường thì mình cũng thích nhắm nháp một ly bia nhưng hôm nay chỉ ngồi nhìn. Cả ngày nằm co quắp một mình giờ thấy cả bàn tiệc rôm rả cũng thấy vui vui. Bia vào lời ra “Nào, bây giờ tôi kiểm tra, sau kiểm tra là bóp”. Ngơ ngác chả hiểu sếp muốn nói gì. Nhỏ bạn kế bên thì thầm “Kiểm tra xem lon hết bia chưa, nếu hết rồi thì bóp lon bỏ”. Thì ra vậy. Món kế tiếp được dọn lên. “Gà bó xôi”, khổ nỗi mắt mũi không có kính chẳng thấy gì, bạn gắp cho một miếng bỏ vào chén, vốn dĩ miệng đắng không muốn ăn, gẩy qua, gẩy lại miệng lầm bầm “Thịt gà mà sao mỡ nhiều thế” nhỏ bạn lại la lên “Mẹ ơi, đó là xôi chứ không phải mỡ. Mẹ ăn một miếng cho con nhờ”. Trời, con nhỏ phản bạn, mình nói nhỏ thế mà nó cũng nghe, quê quá.

Cứ thế, mỗi món lên lại có một câu gì đó được đưa ra. Món cả chẻm sôt chua ngọt lên sếp mình ứng luôn một câu “Con cá nhìn em con cá cười” không thua kém đồng nghiệp kế bên trả lại một câu “em nhìn ly bia lệ em rơi”. Vui lắm, đau ốm như biến mất, sếp mình đó, bình dân và thân thiện.

Nhưng vui đến đâu thì vui mình vẫn nhớ đến lời dặn của “Cơn gió thoảng”. Xin phép sếp mình ra về sớm. Nằm mãi cũng chán, ngồi dạy viết đôi lời chia sẻ. Mong rằng không có ai chê cười về nội dung câu chuyện chẳng giống ai.

2 nhận xét:

  1. "Dù miệng vẫn đắng, dù chân vẫn run, toàn thân dau nhức nhưng không thể không đi...". Đúng là người nhiệt tình, và hơi "ham dzui" đó. Không biết có lây H5N1 cho ai không đó? Nghe kể mấy món ăn, anh cũng muốn bệnh rồi nè! Chúc em luôn dzui dzẻ iu đời nghen!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thông cảm cho tật ham vui bất đắc dĩ này của em hí, vợ sếp mời mờ anh, hổng đi coi hổng dzô, hìhì

      Xóa